NGHIỆP LÀM GÁI LÀ GÌ - ÔNG TỔ NGHỀ GÁI ĐIẾM Ở VIỆT NAM
Chuỗi "địa ngục" của cô gái 3 lần bị vào trong nhà chứa
cà phê "sung sướng" sinh sống phố núi
Gái điện thoại tư vấn quá đát đi "săn kê Tây"
Do thân cận về phương diện địa lý cũng như có sự hình ảnh hưởng, giao thoa văn hóa truyền thống với china mà sinh sống Việt Nam, một thời, thần lông mày trắng (thần Bạch Mi) vẫn được nhiều nhà chứa và nhiều tên trộm chuyên nghiệp hóa thờ để được phù hộ mang đến được đông khách, dễ “làm ăn”.
Bạn đang xem: Nghiệp làm gái là gì
Một ông tổ nhì "nghề" thờMặc dù là tổ nghề song lại là của những "nghề" khá nhạy cảm với bị buôn bản hội lên án nên thường tục cúng thần Bạch Mi ko được thịnh hành rộng rãi tuyệt nói không giống chỉ những người trong "nghề" mới am tường.Trong giới "buôn phấn bán hương", tục này được Đại thi hào Nguyễn Du diễn đạt trong Truyện Kiều, đoạn Mã giám Sinh gửi Kiều về giao cho Tú bà, Tú bà bắt Kiều quỳ lạỵ tổ, như sau: “Giữa thì hương án hẳn hoi/Trên treo một tượng trắng đôi lông mày/Lầu xanh thân quen thói xưa nay/Nghề này thì mang ông này tiên sư/Hương hoa đêm ngày phụng thờ/Cô nào xấu vía, có thưa côn trùng hàng/Cởi xiêm trút áo sỗ sang/Trước thần đã nguyện mảnh hương lầm rầm/Đổi hoa lót xuống chiếu nằm/Bướm ong cất cánh lại ầm ầm tứ vi”.
Như vậy, rất có thể thấy, phàm đông đảo nhà chứa, hoặc gái làng đùa xưa hồ hết thờ cúng Thần Bạch Mi. Cứ đến mồng một, ngày rằm thì gần như lấy khăn tay lau các giọt mồ hôi lau qua khía cạnh Thần một lượt. Gồm làm như vậy mới được khách thương yêu lưu luyến ko thôi.Hoặc, trong lúc làm ăn vắng khách, bị ế hàng, gia chủ chứa hoặc chính bản thân gái buôn bán hoa mang lại trước thần mi Trắng, trút quăng quật cả quần áo, đốt hương van vái, ước nguyện. Ðoạn đem hoa mới cúng trên bàn thờ cúng đem lót sinh hoạt chiếu mình nằm, tất sẽ ăn khách hàng... Trong giới "đào tường khoét vách" thì câu hỏi thờ vị thần đó lại kèm theo những luật pháp lệ nghiêm khắc và phức tạp hơn. Chẳng hạn, ngoài các lễ cúng thông thường vào ngày rằm, mồng một, theo lao lý tổ, chỉ được truyền cho con cái ruột hoặc bé rể chứ không hề được truyền cho những người dưng. Giả dụ tuyệt trường đoản cú thì hoàn toàn có thể chọn bé nuôi. Sau khoản thời gian được tổ "ô kê", môn sinh uống rượu thề gồm pha tiết gà sống và bước đầu theo chân sư phụ (thường là cha) học tập nghề ngay đêm đầu tiên.
Khi nhập môn được nhập môn với cấp cho "lôi". Môn sinh chỉ theo sư phụ nhằm cảnh giới, cũng là học điều nghiên hiện tại trường. Đúng một năm sau, môn sinh sẽ được lên cấp cho "điện", được truyền dạy kim chỉ nan "phép" ẩn thân, độn thổ và được phép leo vô sản phẩm rào phụ góp khuân đồ với ra ngoài.Một năm sau, môn sinh new được luyện thực hành thực tế ẩn thân và độn thổ, mặt khác học thêm "phép" bấm độn, đoán ngày xui, mon hạn, tiếng xuất hành. Nhuần nhuyễn phép này, tất cả khi 2-3 năm, môn sinh bắt đầu được "thi" lên cấp "phong". Không vượt qua được cung cấp này, môn sinh có khả năng sẽ bị sư phụ làm phép giải nghệ, cho đi... ăn uống mày.Sau khi đạt cấp "phong", môn sinh phải triển khai thành công đủ 99 vụ trộm mà không bị nạn nhân bắt trái tang mới được thường xuyên vượt qua một bài thi rất dễ dàng và đơn giản để leo lên cấp "hỏa": Sư phụ bảo học trò nhập nha vào một nhà. Chờ cho học trò chui qua đời vào trong, sư phụ... La làng: "Bớ thôn xóm! Có ăn uống trộm!".Gã học tập trò yêu cầu tìm đầy đủ mọi biện pháp thoát thân an toàn. Đạt cấp "hỏa" xem như gã học tập trò được giữ lại chức "trợ lý ăn uống trộm" và bao gồm quyền lập bàn thờ cúng tổ cùng nhận đệ tử. Gã trộm đạt cung cấp "hỏa" có đủ bản lĩnh xuất quỷ nhập thần, lỡ vận thất thời còn hoàn toàn có thể làm thầy phong thủy xem thì giờ cưới gả, xuất hành, thiết lập may cung cấp đắt để độ nhật.Từ cung cấp "hỏa" gã trộm phải liên tục nhập nha thành công 99 vụ để lên trên cấp, tuần từ theo: hỏa, sơn, thủy, thổ, mộc. Ở mỗi cao cấp hơn, đạo chích có thêm một số quyền năng nhiệm mầu hơn.Thần Bạch mày là ai?Dù không thông dụng và chính thống nhưng chắc chắn rằng ở việt nam có tồn tại việc thờ vị thần lông mi trắng này. Vậy thần Bạch mi có nguồn gốc từ đâu và nguyên nhân được thờ?
Có nhì thuyết nói về vị thần này còn gây những tranh cãi. Thuyết thứ nhất cho rằng, đó chính là Tể tướng mạo nước Tề thời Xuân Thu.Nguyên đời Xuân Thu, quản Di Ngô tức quản Trọng được Tề hoàn thành công việc vời đến, bàn về quốc sách trước khi được phong có tác dụng Tể tướng, gồm hỏi: "Làm sao gồm của đủ dùng trong nước?".Quản Trọng hiến kế thưa: "Khai mỏ để đúc tiền, nấu nướng nước biển khơi làm muối mang lại lợi bình thường cả thiên hạ, buôn nhằm một chỗ, đợi dịp cao mà xuất kho lấy lãi; lập 300 nhà nữ giới lư mang đến khách bán buôn đi lại tụ họp mua vui để mang thuế....".Lập "nữ lư" có nghĩa là lập nhà chứa gái nhằm khách cài vui. Ðể họ làm cho lén tốt khi khách download hoa - tuyệt nhất là hạng thương lái - thì biết có chỗ. Cố là đàn gái nầy vừa có tiền, lợi cho cá thể vừa nộp thuế có tác dụng lợi cho nhà nước."Nữ lư" hoàn toàn có thể được coi như một đội nhóm chức nhà thổ đầu tiên. Cho nên, nghề làm cho này "thì đem ông nầy tiên sư", suy tôn là một trong vị tổ để mong cho được phạt đạt, cửa hàng đông khách hàng và cũng như nhiều nghề khác... đều sở hữu tổ!Quản Trọng có đôi mi trắng như vào tranh vẽ, được hoàn công nước Tề phong làm Tể tướng, lại còn được các lầu xanh tôn là thần Bạch Mi có tác dụng tổ của nghề.Ðời đơn vị Minh (1368-1648), các lầu xanh tất cả tục kỳ lạ là đuổi vía, lúc cô làm sao vắng khách, bị ế ẩm tồn kho thì mang đến trước thần mi Trắng, trút bỏ cả quần áo, đốt hương van vái, ước nguyện. Ðoạn rước hoa mới cúng trên bàn thờ tổ tiên đem lót sinh hoạt chiếu mình nằm, vớ sẽ ăn khách hàng.Một thuyết khác thường cho rằng, thần Bạch Mi chính là Hồng Nhai Tiên Sinh trong thần thoại cổ đại của Trung Hoa. Sách Vạn Trai lan lục đề cập rằng, kỹ thiếu phụ Hồng Nhai người thời Tam Hoàng, là người đầu tiên mở ra kỹ viện với được xem như là thủy tổ của nghề kỹ nữ. Sách Lữ Thị Xuân Thu, Cổ Thi nói: “Thần Bạch ngươi nguyên là bề tôi của Hoàng Đế có danh là Linh Luân, là bạn chế ra nhạc luật”.Linh Luân nghe được tiếng chim kêu phân ra được 12 luật, Hoàng Đế new sai Linh Luân đúc 12 mẫu chuông nhằm hòa cùng với ngũ âm”. Sách Lộ Sữ cũng chép: Linh Luân chế ra khánh nhằm hòa với chén bát âm, rất nhiều hòa cùng với ngũ âm do đó lịch pháp, phối hợp với bát âm xếp thành ngôi thứ. Từ kia mấy kỹ thiếu phụ (gái làng chơi xuất thân trường đoản cú nhạc công) bắt đầu lấy Thần Bạch ngươi tức Hồng Nhai Tiên Sinh, hoặc call Linh Luân làm tiên nhân gia.Đến thời "Phản Thanh phục Minh", thành viên các "hội kín" được giảng dạy 5 năng lực tình báo gồm: hành phù hợp (ám sát), hành tẩu (bỏ chạy), hành ẩn (ẩn trốn), hành quy (hóa thân) cùng hành phục (nhập vai) theo từng đẳng cấp. địa thế căn cứ vào đẳng cấp, chúng ta được phân vào vai nạp năng lượng mày, yêu thích khách, kỹ nữ để triển khai "tình báo" mang thông tin.Có thuyết còn đến rằng, các lực lượng phản Thanh phục Minh lấy những lầu xanh làm cho trạm giao liên. Để tách biệt với các lầu xanh bình thường, bọn họ thờ Bạch mày Lão Thần để gia công ám hiệu. Công cuộc phản Thanh phục Minh thoái trào, nhân sự Thiên Địa Hội lan khắp các nơi, bị mất cội và chuyển hóa thành... Tệ nạn buôn bản hội.
Như một quy chế độ của cuộc sống, khi kinh tế tài chính xã hội trở nên tân tiến nhanh quá bậc, thì những giá trị trọng tâm linh lại giảm xuống nghiêm trọng. Con tín đồ thời đại ngày nay ngày càng sa đọa, ngày càng tạo ác, chẳng ác làm sao là không dám làm. Mà lại theo cách thức nhân quả, tạo ác thì buộc phải lãnh nghiệp ác, chính là lẽ vớ nhiên.
Tịnh xá Liên Hoa (Tân Uyên, Bình Dương) hôm này lại có khách viếng thăm, rất nhiều là những người dân đang gặp gỡ vấn đề trung khu linh cho tới xin thiền sư an nhàn Hạnh cứu giúp. Nói tới sư ông, ai cũng đều cực kỳ kính trọng, do sự tự bi cùng đức hạnh cùng những năng lực đặc biệt, nên tiếng lành đồn xa, không ít người dân lặn lội tự khắp hầu như nơi số đông tới tìm kiếm sư ông giải cứu.
Ngồi từ trong công ty khách nhìn ra phía bên ngoài sân, chiếc nắng sẽ dịu hơn lúc về chiều, tất cả hai tín đồ phụ nữ vội vàng đi vào xin được trình diễn về hoàn cảnh của mình. Người thiếu phụ trẻ khoác bên cạnh một loại áo kháng nắng màu xanh da trời tím than, điểm vài hình mẫu thiết kế màu vàng, khuôn mặt black đúa tự khắc khổ có lẽ vì sương gió nhiều, tóc buộc túm ẩn dưới rất gọn.
Cô thanh thanh khúm núm lựa chọn 1 chiếc ghế trong các ghế gỗ dài, ngay sát bên với sư ông nhằm tiện bề thưa hỏi. Người thiếu phụ còn lại là một ni sư, dáng vẻ nhỏ tuổi nhắn, khuôn mặt dường như an nhiên, điềm đạm.


Sau hỏi ra bắt đầu biết, bà vốn là mẹ ông chồng của cô bé trẻ kia, trước call là bà Cóc, là Phật tử miếu Hoằng Pháp tại tp Hồ Chí Minh, mới xuất gia gần 1 năm tại thiền viện hay Chiếu, xóm Phước Thái, thị xã Long Thành, Đồng Nai. Bao gồm bà là bạn dẫn dắt cho người con dâu tới tìm kiếm sư ông dựa vào giúp đỡ.
Thường đa số người sắp tới đây chẳng mấy ai tươi cười, ai ai cũng đầy vẻ u sầu, ảo não, bế tắc. Cũng đúng thôi, không cầm thì thường fan ta chẳng tới tìm sư ông làm cho gì. Bọn chúng sinh thời nay nhiều phần chỉ khi đau đớn quá không chịu được nổi mới tìm đến cửa miếu xin giải cứu. Đúng là nước ngập chân rồi mới chịu khiêu vũ đó mà. Thật đáng buồn thay!
Nhìn tầm dáng khúm núm, trinh nữ ngần của hai chị em con, sư ông đựng giọng dịu nhàng, tự bi hỏi về trả cảnh cụ thể ra sao. Đã lâu sư ông không thể chữa bệnh cho những người nữa, nay lại sở hữu hai vị này tới hỏi, sư ông cũng vẫn tiếp nhằm xem gồm thuộc diện coi xét cứu giúp hay không. Chứ ni già yếu hèn rồi, máy bộ thân thể này theo quy lao lý vô thường cũng buộc phải đến thời điểm khô dầu chẳng chạy được trơn tuột chu nữa.
Gia đình bà Cóc sống trong đường Nguyễn Hữu Hào, phường 6, quận 4, thành phố Hồ Chí Minh. Bé dâu của bà là Nguyễn Thị Thanh Bình, cũng đều có chút duyên lành Phật Pháp phải đã quy y trên tịnh xá Linh Quang, con đường Nguyễn Khoái, quận 4, lấy pháp danh Diệu Chung. Vốn dĩ hôm nay hai chị em con tìm tới đây là vì cả năm trời nay cô Bình bị chứng mất ngủ, tới tối hay ngồi thủ thỉ một mình khôn xiết kỳ quái.
Người nhà tưởng cô bệnh tật thần gớm hoang tưởng nên mang lại bệnh viện nhiệt độ Đới tp hcm để thăm khám, các bác sỹ ở đây kết luận cô bị ít nói và điều trị kê thuốc mang lại cô đã được một thời gian.
Tuy vẫn theo điều trị của bác bỏ sỹ, nhưng phiên bản thân cô Bình khăng khăng cho rằng mình không xẩy ra trầm cảm, và vì chưng cô giỏi có cảm hứng tự nhiên rùng mình, đề xuất ngờ ngợ đoán ra mình đã trở nên vong mượn xác. Tất yêu để chứng trạng này diễn ra lâu hơn, hai mẹ con ngay nhanh chóng tất tưởi chạy xuống tỉnh bình dương tìm mang đến tịnh xá Liên Hoa ngay lúc vừa xuất viện trở về.
Dường như thấu hiểu vấn đề, nhằm không mất quá nhiều thời gian, sư ông không hỏi thêm gì nữa, lập tức thì thầm với vong với hóa học giọng ấm áp, trường đoản cú bi thân quen thuộc: “Nếu linh hồn nào chết khổ mong cứu vớt thì cứ mượn khẩu về đi, tôi cứu vớt cho, chứ fan trần xin tôi ko cứu.”
Khi sư ông vừa xong lời, trong giây lát, lập tức sắc khía cạnh cô Bình rứa đổi, khuôn mặt đột nhiên trở đề nghị nhăn nhó, miệng bỗng nhiên méo xệch sang 1 bên, ú ớ vài ba từ ko thành tiếng. Trái nhiên bao gồm một vong linh vẫn gá vào xác cô Bình lên nói chuyện với sư ông.
Tưởng là oan gia trái nhà nào gây nặng nề khăn oán thù hận gì cô Bình, té ra chả đề nghị ai xa lạ, vong linh khai mình tên là Huỳnh Thị Phụng, bị tiêu diệt ngày mùng 2 tháng 10 năm Kỷ Mão, đó là mẹ đẻ của cô ấy Bình đây. Vong linh nhập vào xác cô các lần suốt thời hạn qua chỉ mong sao được tương trợ vì thừa khổ sở.
Bà Phụng có khá nhiều con, nhưng chỉ gồm cô Bình là bạn con hiếu hạnh nhất, đề nghị bà chỉ hy vọng phụ thuộc cô đàn bà này hoàn toàn có thể giúp mình. Sau khi nghe vong linh bà Phụng thưa bạch như vậy, sư ông đưa mắt nhìn sang bà Cóc ( tức bà dâu gia của bà Phụng) để chứng thực xem chị em đẻ của cô ấy Bình có đúng tên bởi thế hay không. Bà Cóc dạ dạ gật gật chiếc đầu tỏ ý đồng tình.
Vong linh bà Phụng liên tiếp nói cùng với vẻ đầy hối hận với đau đớn, hồi ức lại về quá khứ 1 thời của mình. Bà kể cách đó mấy chục năm về trước, cha mẹ chồng của bà ( tức ông bà nội của cô ấy Bình) có xây dựng một ngôi chùa bốn trên phần đất đai của gia đình, mang tên là chùa Quốc Ân Tự. Sau đó bố mẹ chồng bà lần lượt qua đời, khắp cơ thể chồng cũng ra đi, giữ lại ngôi chùa mang lại bà thuộc bảy người con thơ ngu nheo nhóc. Khung trời như sụp đổ trước đôi mắt người thiếu nữ chân yếu đuối tay mềm này. Cuộc sống đời thường quá đỗi trở ngại đè lên đôi vai bạn mẹ, nhìn hầu như đứa con nhỏ dại nhắn đang hóng từng bữa cơm, bà Phụng không thể yên lòng.
Không biết làm những gì để sống với nuôi bảy đứa con, chợt bà Phụng nảy ra ý tưởng đem ngôi chùa bốn nhà ông xã để lại này, thành chỗ thuê mướn phòng để những đôi nam nữ giới vào làm chỗ hành nghề mại dâm. Từng một lần đến họ vào mướn chỗ là bà đuc rút 20-30 ngàn đồng, thời đó từng ấy là cũng nhiều chứ chẳng rất ít gì.
Mỗi ngày cũng khoảng 5-10 bạn thuê, vậy là từng ngày bà cũng đều có đồng ra đồng vào cho các con gồm miếng ăn nóng bụng. Ngờ đâu đâu, tính từ lúc đây, cuộc đời bà và các con của bà bắt đầu trở cần vô cùng thảm thương. Đây vốn đã không phải công việc thiện lành gì, lại được triển khai ngay trong khuôn viên của miếu Quốc Ân Tự, một địa điểm thờ Phật trang nghiêm, những vấn đề này đã làm cho bà Phụng nên gánh ghánh chịu hậu quả nặng nề khủng khiếp do chính mình chế tác ra.
Xem thêm: Cách Xuất File Autocad Sang Pdf Đơn Giản, Xuất Ra File Pdf Cho Bản Vẽ Autocad
Chùa Quốc Ân thoải mái là miếu tư, ko trực trực thuộc giáo hội Phật giáo, đề nghị sau này đã trở nên giải tỏa nhằm xây dựng các công trình khác. Công ty cũng ko còn, người cũng đã rời đi, nhưng tất cả phải như vậy là xong xuôi tất cả giỏi không? Không!
Bà Phụng tránh đi chẳng với theo được đồ vật gì, chỉ trừ nghiệp lực thì luôn đeo dính bà như trơn với hình cần thiết hô biến chuyển là biến đổi đi được. Chắc rằng bà lúc xưa cũng u mê, vô minh chẳng đọc hết được bản thân đang chế tác ác nghiệp như thế nào, chỉ nghĩ rằng kia là việc kiếm kế sinh nhai lo cho bé cái, nhưng ngờ đâu đâu số đông việc này lại gây ra kết quả nặng nằn nì tai hại. Đôi đôi mắt đầy sợ hãi hãi, vong linh bà Phụng liên tiếp kể.
Đúng là nhân quả nhãn tiền, do đã tiếp tay cho trai gái hành nghề mại dâm, đề xuất về sau, bà Phụng mắc các bệnh ung thư tử cung phải tiến hành xạ trị nhiều lần, chịu đông đảo cơn đau thắt hành hạ sớm hôm không dứt. Đã khó khăn, giờ lại thêm bệnh dịch tật, thiệt là nhà đã nghèo ni còn mắc chiếc eo, khổ hết địa điểm nói. Tưởng rằng chỉ bao gồm thế? tuy nhiên thật không đối kháng giản, vì tội của bà không còn nhẹ, để cho người ta làm chuyện bậy bạ ngay lập tức trong khuôn viên nhà miếu là tội tày đình, tội này nặng vô cùng, làm ô uế cửa ngõ chùa, nơi đáng nhẽ phải sự thanh tịnh, tôn nghiêm.
Cứ định kì bà Phụng lại lên bệnh viện Ung Bướu, hôm này cũng tới ngày xạ trị tiếp theo, với cũng bao gồm hôm đó, bà bất ngờ đột ngột bị tai biến đứt quan trọng não, mồm thì méo xệch sang một bên, mắt vẫn còn đấy mở trừng trừng, bà ra đi ngay trong khi đó, tận hưởng thọ 55 tuổi, chẳng kịp trăn trối điều gì.
Mọi chuyện tưởng chừng chấm dứt khi một con bạn đã ra đi ngoài cõi thế gian này, nhưng không, bà xuống âm phủ còn cần gánh tiếp trái báo của mình. Bà kể, lúc bà mới xuống đó, thấy bao che không gian là một trong màu đen kịt, lấp ló phập phùng những ánh sáng đỏ đỏ lập lòe lúc ẩn thời gian hiện, tạo cho bất kì ai ai cũng phải rùng mình lo ngại dựng tóc gáy. Rồi bà được đưa ra trước điện, Diêm Vương vun rõ phạm tội của bà ko mảy may sai lệch, thiếu hụt sót, khiến cho bà Phụng thấu hiểu những tội trạng của mình, rồi phán mang bà vào địa ngục, chịu đựng hình phân phát bị giam nhốt tấn công đập, ko được ăn uống.
Khổ sở vô cùng, bà Phụng rên xiết nấc lên từng tiếng xin sư ông tương hỗ cho, bà hối hận lắm rồi. Khi bà Phụng chết, tuy fan nhà tất cả thỉnh thầy về tụng kinh, cúng trai tăng, không hề thiếu hết cả, dẫu vậy từng ấy cũng chưa đủ nhằm bù đắp cho những cay nghiệt của bà. Những việc đó đúng là việc rất tốt mà con cháu rất có thể làm sẽ giúp vong hồn được bồi đắp thêm phước báo, sớm khôn xiết thoát, cơ mà cái chính vẫn nghỉ ngơi tội phước của fan mất. Chứ nếu dễ dàng thì đã chẳng ai bắt buộc xuống địa ngục mà thăng thiên hết cả.
Thương tình vong linh bà Phụng thành khẩn thừa nhận lỗi, lại biết sám hối hận ăn năn, bắt buộc sư ông khuyên bà Phụng trước tiên lạy 108 lạy sám hối ngay lập tức, mà lại sau đó mỗi ngày bà yêu cầu lạy 1000 lạy nữa để sám hối hận tội lỗi của mình. Vong linh bà Phụng ko mảy may đắn đo, liền tiến hành ngay, vị đó là cái phao cứu sinh nhất bà có thể nắm đem lúc này, không thì chỉ bao gồm xuống địa ngục liên tiếp bị tra tấn mang lại tan xương nát thịt không biết lúc nào mới tất cả ngày ra.
Sư ông nhấn mạnh vấn đề rằng chỉ hầu như vong linh thực thụ biết sám hối hối hận thì sư new dùng phước đức tu hành của mình chú nguyện đến thoát khổ được, để cho họ có cơ hội quay đầu tu thiện, nương khu vực Tam Bảo quyết chí tu hành. Ngay cả với người trần gian cũng vậy, hãy tiếp tục sám hối những lỗi lầm của mình, sám hối hận với những oan gia trái chủ của mình, cũng chính vì chúng sinh trôi lăn trong luân hồi phục tử từ bỏ vô thủy kiếp đến nay, tội gì mà lại đã chả từng tạo, oan gia trái chủ những không đếm hết, bởi vì vậy vấn đề sám hối hận là rất cần thiết phải làm.
Vong linh bà Phụng từ bây giờ hướng lên Tam Bảo, lẹo tay thành khẩn, nguyện theo sư ông phía dẫn: “Con bao gồm tội lỗi, giờ nhỏ xin hẹn từ nay trong tương lai phát trọng điểm tu hành theo Phật, không dám làm quấy nữa, xin mong ơn trên triệu chứng minh, nhỏ tu hành được bao nhiêu cũng trở nên hồi hướng cho các chúng sinh các được ngộ ra theo Phật tu hành được vô cùng thoát. Nam mô Năng cứu vãn Thoát ý trung nhân Tát Ma Ha Tát.”
Sư ông sau đó cũng dốc mức độ chú nguyện thêm vào cho các vong linh mau được thoát khổ địa ngục. Tất yếu chẳng phải ai ai cũng có năng lực sẽ giúp đỡ bà Phụng được tác dụng nhanh như vậy, kia là phụ thuộc công đức tu hành cao thâm từ nhiều kiếp trước tới nay của sư ông. Còn với người thường, ý muốn cứu thân nhân ra khỏi địa ngục, thì nên cần kiên trì tụng ghê trì chú, làm nhiều vấn đề phước thiện kếch xù hồi hướng cho thân nhân new thoát được. Không chỉ có vậy tuy bà Phụng làm việc sai quấy, tuy vậy cũng vì phúc phần nào kia bà đã từng có lần tạo trong các kiếp sống trước, mà nay mới có được nhân duyên tốt lành cùng với thiền sư an nhàn Hạnh.
Bà Phụng khi còn sống làm việc thất đức, chắc cũng chẳng ngờ rằng do mình mà cuộc đời ba cô con gái cũng trở đề xuất tan nát và chua chát. Do từ bé dại đã sinh sống trong hoàn cảnh gia đình như vậy, nên cả ba cô phụ nữ đều học làm cho gái mại dâm nhằm kiếm tiền. Sau còn hút chích xì ke, ma túy truyền nhiễm HIV mà bị tiêu diệt thảm hại. Công ty chỉ gồm cô Bình là thừa được hoàn cảnh, không bám vào con phố tội lỗi, thì giờ đang ngồi đây để giúp đỡ mẹ và các chị em thoát khổ.
Cứu thoát được cho chị em đẻ ngoài cảnh khổ nơi âm ty, cô Bình không kìm được lòng, van vỉ sư ông rủ lòng yêu đương xót cứu mang đến ba bà mẹ gái của mình cũng đã khổ lắm. Chính vì cô Bình biết điều đó vì trong đám giỗ của chị ý gái bản thân tên Nguyễn Ngọc Minh, gia đình có thờ trai tăng mang đến chị, thì vong linh cô Minh nhập lên xin được tương trợ cho phiên bản thân cùng cả nhị cô em gái là Hồng và Loan.
Một lần nữa, cô Bình lại lẹo tay hóng vong linh chị gái mình lên nương gá mượn xác. Một lát sau, cô Bình lại rùng mình, bất thình lình cười cười như ngây như dại, rồi lại bỗng nhiên bật khóc, khuôn khía cạnh nhăn nhó. Ai cũng biết cô Minh đã lên rồi, mượn khẩu em gái, cô Minh thanh minh về cuộc sống của mình.
Bố mất còn lại bảy anh chị em em nheo nhóc, chẳng biết dính víu vào đâu, thương các em cực nhọc khăn, khổ sở quá, lại thấy ngày ngày bạn ta có tác dụng gái cũng có thể có đồng ra đồng vào. Vậy là đến năm 16 tuổi, Minh theo tín đồ ta hành nghề mại dâm đem tiền phụ góp gia đình. Chẳng hầu hết thế, Minh còn hỗ trợ người máy ba, chiếm chồng, phá hoại niềm hạnh phúc của bạn ta, làm cho gia đình họ công ty tan cửa nát.
Chính do tội này mà lúc này vong hồn của Minh buộc phải đọa âm phủ chịu rất hình ôm cột đồng nóng chảy. Cột đồng béo tới nấc cô chẳng thể ôm hết nổi, sức nóng đau rát mang đến kinh hồn khiếp đảm, vừa ôm còn vừa bị quất từ phía sau tới tấp cực kì đau đớn, cần thiết dùng ngôn từ mà tả đến hết được.
Tất cả những phước nghiệp của chúng sinh đều được ghi lại và được cách thức nhân quả căn ke từng ly từng tí, chẳng mảy may không đúng sót mặc dù chỉ bẳng tua lông. Cô Minh vì mong mỏi giúp đỡ mái ấm gia đình đang yếu tố hoàn cảnh khó khăn mà hy sinh gật đầu đồng ý để đến thân thể của chính mình trở phải ô uế. Xuất phát từ tấm lòng đó buộc phải tội cũng đã được giảm dịu hơn, còn nếu như không thì sau khi hết hình phân phát ôm cột đồng nóng đỏ, còn đề xuất đến những địa ngục khác chịu gần như hình phát tra tấn quyết liệt khác.
Luật nhân quả rất linh thiêng hoạt, chế tác nghiệp thì phải chịu quả báo, cơ mà vì mục tiêu làm sẽ giúp gia đình người thân, yêu cầu nghiệp sút nhẹ, được thỉnh thoảng mang lại lên trần giới báo người thân tìm cách cứu, và cho hôm nay, lại được người thân tìm cách cứu bay cho, chứ không hề phải người nào cũng được cứu. Tiếp đến, vong hồn nhị cô con gái khác của bà Phụng là Hồng với Loan cũng được cứu bay tương tự.
Quá nhiều hậu quả, với cái nào thì cũng hết sức bi thảm. Nếu như như bà Phụng hiểu rằng cái kết cục như thế này, chắc hẳn rằng cách đây 20 năm về trước, bà sẽ chẳng dám cho những người ta thuê phòng như thế. Thật xót xa biết mấy cho mái ấm gia đình bà và mọi đứa con.
Sư ông thở dài, cất lên đông đảo lời thấm thía răn dạy bạn đời: “Bà nhỏ thấy chưa, cuộc sống đời thường dù có trở ngại vất vả mấy thì cũng chuyên cần cố nắm chọn loại nghề lương thiện, đừng bởi khổ vượt mà chọn lấy chiếc nghề bất thiện này, rồi cuối cùng có khổ ko cơ chứ”.
Sau lúc được sư ông chỉ khuyên bảo cho sám hối, phạt nguyện chừa bỏ không đủ can đảm phạm hầu hết tội lỗi, cùng dốc sức chú nguyện cứu giúp giúp, cả vong linh bà Phụng với ba người con gái đều được thoát địa ngục, lên trần thế ngụ tại tịnh xá Liên Hoa, nguyện từ ni tu thiện, phụ thuộc Tam Bảo tu hành. Sư ông cũng luôn ghi nhớ dặn chúng ta từ nay không tuân theo cô Bình nữa, nhằm cô còn trẻ trung và tràn đầy năng lượng mà lo làm ăn.
Thiền sư an lạc Hạnh như người phụ thân già khuyên nhủ những đứa con ngu si, ngây dại của mình, sự từ bỏ bi của ông làm ai nấy hầu như cảm động. Cô Bình thức giấc lại, hôm nay bỗng nhiên thấy lòng khoan khoái, thanh thản, nhẹ nhàng, như vừa có tác dụng tròn được trách nhiệm của người con báo hiếu cho bà bầu và giúp các nàng của bản thân thoát thoát ra khỏi màn đêm tăm tối.
Báo hiếu đâu riêng gì chỉ là lo cho cha mẹ chốn ở, cơm trắng ăn, áo mặc, là sản phẩm ngày đem đến cho cha mẹ những niềm vui thế gian thường xuyên tình. Đó chỉ là hầu hết thứ vô thường, ko bền chắc. Fan con gồm hiếu nhất đó là có thể giúp phụ huynh mình kết hôn lành cùng với Phật Pháp, giúp cha mẹ tìm thấy tuyến phố ánh sáng dẫn lối thoát ra ngoài màn vô minh khuất tất của luân phục hồi tử, đó mới là chân thực báo hiếu.
*Hiện ni thiền sư an lạc Hạnh không thể nhận trị những căn bệnh tâm linh, bởi vì thiền sư tuổi vẫn cao, sức vẫn yếu một phần, hầu hết còn bởi vì sư ông không thích can thiệp vào nghiệp trái của con người thời kì này nữa.